Nhân dịp kỷ niệm 45 năm ngày giải phóng miền nam thống nhất Tổ quốc, DNDNHT trân trọng giới thiệu chùm thơ viết về những người lĩnh đã anh dũng hy sinh trong cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc
Trần Vũ Thìn
Lời ru đồng đội
Lời ru một sáng tinh khôi
Nén đau đưa tiển một người ra đi
Nắng
Mưa
Sương
Gió
Sớm
Khuya...
Mắt vàng, da nghệ, bạn chia tay rồi
Nam Lào hun hút xa xôi
Bạn nằm đây, gửi cuộc đời vào cây
Lời ru khát buổi trưa nay
Sau bom tọa độ đạn cày nát Thung*
Điểm danh đến đứa cuối cùng
Bạn không thưa, biết bạn không qua rồi
Tiển đưa bạn một góc đồi
“Còn non còn nước, còn người cứ đi...”
Lời ru khắc khoải vào khuya
Sau trận đánh, có ai về nữa đâu!
Đã thề sống chết có nhau
Mà sao cứ thấy nỗi đau thêm đầy
Lời ru đồng đội đêm nay
Chỉ mong có được một ngày bình yên...
Sê Công 4/1973
Thôi bạn nằm đây
với gió núi, mưa rừng
Tưởng nhớ LS: Phan Thanh Ngữ
Đơn vị tiến quân vào sâu
Lên cơn sốt bạn không đi nỗi
Thủ trưởng phân công mình ở lại
Lo thuốc thang, chăm sóc bạn giữa rừng
Một gốc cây hai chiếc võng mắc chung
Cứ chốc chốc lại quờ tay sang bạn
Bạn kêu rét mà mồ hôi đẫm trán
Mình chỉ biết ôm ghì, khi bạn lên cơn
Thuốc sốt Quynin không thể uống nhiều hơn
Ngày tám viên chia làm hai bận
Bát cháo suông
gắng ăn đi bạn
Mai còn nhiều vực thẳm, đèo cao
Đêm cuối cùng bạn sốt rất cao
Cầm tay tôi, Ngự nói lời sau cuối
Cậu cứ để mình nằm đây bên suối
Với Trường Sơn, với gió núi, mưa rừng
Bạn đi rồi
tôi bật khóc rức rưng
Hương chẳng có để cắm lên phần mộ
Bất chợt gió và ào ào lá đổ
Bạn đi rồi
còn lại một mình tôi...!
Khánh hòa4/1975
Hà Tĩnh 4/2020
Tuổi xuân chị gửi lại rồi!
( Tặng các chị gái ở làng Không chồng-Đò Trai)
Tuổi xuân chị gửi lại rồi!
Khe Giao, Đồng Lộc... một thời lửa, bom...
Đá Hàn, Địa Lợi, Trường Sơn...
“Còn non, còn nước...” chị còn mãi đi
Tuổi xuân nào có tiếc chi
Bom cày, đạn xới, gian nguy chẳng nề
Chỉ nung nấu một lời thề
“Đánh tan giặc Mỹ mới về quê hương”
Tuổi xuân gửi lại chiến trường
Chỉ còn nguyên vẹn vết thương mang về
Bây giờ bóng ngã chiều quê
Đời thì nhạt phấn, tóc thề rụng thưa
Chợ phiên thì đã quá trưa
Người về, chị đứng bơ vơ một mình
Còn ai nữa để mà tìm
Chỉ thương cây trúc sân đình ngày xưa.
Ghi ở nghĩa trang liệt sỹ
Tưởng nhớ đồng đội hy sinh tại biên giới Tây Nam
Tân Biên* đang vào mùa mưa
Bên Mi Mốt* cũng nhặt thưa trắng trời
Tôi ngồi bên mộ bạn tôi
Ra đi súng vẫn cầm tay
Máu đồng đội đỏ đất này Tây Ninh
Bây giờ đã hết chiến chinh
Biên cương một dải thanh bình yên vui
Chỉ còn thương bạn mà thôi
Bao năm không được về nơi quê nhà
Nhớ bát canh, nhớ quả cà
Nhớ câu hát có sông La, núi Hồng
Qua thời héo ruột chờ mong
Người xưa giờ đã theo chồng, theo con
Chắp tay lạy trước hoàng hôn
Nén đau rót chén rượu buồn chia đôi
Yêu thương dành trọn cho đời
Linh thiêng gửi bạn về nơi suối vàng...